Thánh Tâm Chúa Giêsu (thơ)
(Lời than thở)
Con ơi! Hoàng hôn về
Bóng tối sắp bao trùm cảnh vật
Gió heo may phơ phất
Như rải ánh trăng khắp núi đồi
Bầu trời sao đã hiện một vài ngôi
Trông lạnh lẽo xanh xao không hơi ấm
Màn đêm rơi chầm chậm
Xoá từ từ màu sắc của không gian
Và âm thanh náo động của rừng ngàn
Cả vũ trụ chết dần trong im lặng
Con nghe chăng tiếng thở dài xa vắng
Con nghe chăng tiếng nấc giữa đêm buồn
Con nghe chăng những giọt lệ sầu tuôn
Như sương rơi tí tách trên cây lá
Khóc cho những cuộc đời tàn tạ
Những cuộc đời chìm giữa bến mê
Những cuộc đời quên mất hướng trở về
Cha xót thương và sẽ còn khóc mãi
Con biết chăng Quả Tim Cha từ ái
Đã khắc sâu tên tuổi đứa con hoang
Đã in sâu hình bóng kẻ lạc đường
Và khắc khoải đợi chờ ngày trở lại!
Con biết chăng lòng người Cha từ ái
Quảng đại hơn biển rộng trời cao
Không bao giờ từ bỏ đứa con nào
Dù nó bất hiếu phản bội
Dù nó tràn đầy tội lỗi
Miễn là biết hối cải ăn năn
Biết chân thành giữ giới răn
Và dứt khoát tránh xa đường lầm lạc
Con biết rằng Cha quý từng hạt cát
Đồi Cal-vê thấm máu nước Tim Cha
Linh hồn con hơn cả vạn sơn hà
Cha trút hết máu mình ra cứu chuộc
Cha không yêu quý con hơn sao được
Biết bao giờ con hiểu tấm lòng Cha
Một tấm lòng chỉ biết thứ tha
Chỉ biết yêu thương và tha thứ
Con yêu ơi! Thế gian đầy sự dữ
Đầy gông cùm xiềng xích của quỷ ma
Mưu mô xảo quyệt mánh khoé gian tà
Gieo cạm bẫy dây đường không lối thoát
Thảm thương thay những con chiên xiêu lạc
Bị lưới giò ma quỷ hãm từ lâu
Không nhờ ai cứu vớt không nguyện cầu
Sống như kẻ chơi vơi trong tuyệt vọng
Cha ngày đêm than thở nôn nóng
Trông có người nghe tiếng gọi lòng Cha
Đến cứu nguy đem chiên lạc về nhà
Để cùng nhau hiệp vầy trong nước Chúa
Con ơi! Có những lúc chiều vàng lá úa
Anh đèn cầy leo lét trên bàn thờ
Gợi cho Cha muôn ý niệm sầu mơ
Lòng người thế phải chăng là như thế?
Tham lam kiêu ngạo bạc tình khôn xiết kể
Tìm đâu ra một người bạn tâm giao
Tìm đâu ra ánh mắt đẹp ngọt ngào
Có thể gởi nụ cười yêu trong sáng
Tìm ra đâu một quả tim hùng tráng
Biết hy sinh mang thánh giá cuộc đời
Không vì yêu mà sợ bỏ rơi
Không mặc cảm vì sắc màu tội lỗi
Luôn khiêm nhượng và thành tâm cải hối
Tìm thấy Cha nơi trú ẩn bình an
Đặt niềm tin yêu một cách vẹn toàn
Cũng là cách tạo cho Cha niềm an ủi.
Xuân văn